Nhạc Phật Giáo:Quán Âm Linh Cảm Phổ Môn Phẩm 1(Vietsub)观音灵感普门品
Đây là bài kệ trích từ Phẩm Phổ Môn trong kinh Diệu Pháp Liên Hoa:
"Thế tôn đủ tướng tốt !
Con nay lại hỏi Kia,
Phật tử nhơn duyên gì,
Tên là Quán Thế Âm ?
Đấng đầy đủ tướng tốt,
Kệ đáp Vô Tận Ý :
Ông nghe hạnh Quán Âm,
Khéo ứng các nơi chỗ,
Thệ rộng sâu như biển.
Nhiều kiếp chẳng nghĩ bàn,
Hầu nhiều nghìn Đức Phật,
Phát nguyện thanh tịnh lớn.
Ta vì ông lược nói :
Nghe tên cùng thấy thân,
Tâm niệm chẳng luống qua,
Hay diệt khổ các cõi.
Giả sử sanh lòng hại,
Xô rớt hầm lửa lớn,
Do sức niệm Quán Âm,
Hầm lửa biến thành ao.
Hoặc trôi giạt biển lớn,
Các nạn quỉ, cá, rồng,
Do sức niệm Quán Âm,
Sóng mòi chẳng chìm đặng.
Hoặc ở chót Tu Di,
Bị người xô rớt xuống,
Do sức niệm Quán Âm,
Như mặt nhựt treo không.
Hoặc bị người dữ rượt,
Rớt xuống núi Kim Cang,
Do sức niệm Quán Âm,
Chẳng tổn đến mảy lông.
Hoặc gặp oán tặc vây,
Đều cầm dao làm hại,
Do sức niệm Quán Âm,
Đều liền sanh lòng lành.
Hoặc bị khổ nạn vua,
Khi hành hình sắp chết,
Do sức niệm Quán Âm,
Dao liền gảy từng đoạn.
Hoặc tù cấm xiềng xích,
Tay chân bị gông cùm,
Do sức niệm Quán Âm,
Tháo rã đặng thoát khỏi.
Nguyền rủa các thuốc độc,
Muốn hại đến thân đó,
Do sức niệm Quán Âm,
Trở hại nơi bổn nhơn.
Hoặc gặp La sát dữ,
Rồng độc, các loài quỉ,
Do sức niệm Quán Âm,
Liền đều không dám hại.
Hoặc thú dữ vây quanh,
Nanh vuốt nhọn đáng sợ,
Do sức niệm Quán Âm,
Vội vàng bỏ chạy thẳng.
Rắn độc cùng bò cạp,
Hơi độc khói lửa đốt,
Do sức niệm Quán Âm,
Nghe tiếng tự bỏ đi.
Mây sấm nổ sét đánh,
Tuông giá xối mưa lớn,
Do sức niệm Quán Âm,
Liền đặng tiêu tan cả.
Chúng sanh bị khổn ách,
Vô lượng khổ bức thân,
Quán Âm sức trí diệu,
Hay cứu khổ thế gian.
Đầy đủ sức thần thông,
Rộng tu trí phương tiện,
Các cõi nước mười phương,
Không cõi nào chẳng hiện.
Các loài trong đường dữ :
Địa ngục, quỉ, súc sanh,
Sanh, già, bịnh, chết khổ,
Lần đều khiến dứt hết.
Chơn quán, thanh tịnh quán,
Trí huệ quán rộng lớn,
Bi quán và từ quán,
Thường nguyện thường chiêm ngưỡng,
Sáng thanh tịnh không nhơ,
Huệ nhựt phá các tối,
Hay phục tai gió lửa,
Khắp soi sáng thế gian.
Lòng Bi răn như sấm,
Ý Từ diệu dường mây,
Xối mưa pháp cam lồ,
Dứt trừ lửa phiền não.
Cãi kiện qua chỗ quan;
Trong quân trận sợ sệt,
Do sức niệm Quán Âm,
Cừu oán đều lui tan.
Diệu âm, Quán Thế Âm,
Phạm âm, hải triều âm,
Tiếng hơn thế gian kia,
Cho nên thường phải niệm.
Niệm niệm chớ sanh nghi,
Quán Âm bực Tịnh thánh,
Nơi khổ não, nạn chết,
Hay vì làm nương cậy.
Đủ tất cả công đức,
Mắt lành trông chúng sanh,
Biển phước lớn khôn lường,
Cho nên phải đảnh lễ ! "
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
Đây là bài kệ trích từ Phẩm Phổ Môn trong kinh Diệu Pháp Liên Hoa:
"Thế tôn đủ tướng tốt !
Con nay lại hỏi Kia,
Phật tử nhơn duyên gì,
Tên là Quán Thế Âm ?
Đấng đầy đủ tướng tốt,
Kệ đáp Vô Tận Ý :
Ông nghe hạnh Quán Âm,
Khéo ứng các nơi chỗ,
Thệ rộng sâu như biển.
Nhiều kiếp chẳng nghĩ bàn,
Hầu nhiều nghìn Đức Phật,
Phát nguyện thanh tịnh lớn.
Ta vì ông lược nói :
Nghe tên cùng thấy thân,
Tâm niệm chẳng luống qua,
Hay diệt khổ các cõi.
Giả sử sanh lòng hại,
Xô rớt hầm lửa lớn,
Do sức niệm Quán Âm,
Hầm lửa biến thành ao.
Hoặc trôi giạt biển lớn,
Các nạn quỉ, cá, rồng,
Do sức niệm Quán Âm,
Sóng mòi chẳng chìm đặng.
Hoặc ở chót Tu Di,
Bị người xô rớt xuống,
Do sức niệm Quán Âm,
Như mặt nhựt treo không.
Hoặc bị người dữ rượt,
Rớt xuống núi Kim Cang,
Do sức niệm Quán Âm,
Chẳng tổn đến mảy lông.
Hoặc gặp oán tặc vây,
Đều cầm dao làm hại,
Do sức niệm Quán Âm,
Đều liền sanh lòng lành.
Hoặc bị khổ nạn vua,
Khi hành hình sắp chết,
Do sức niệm Quán Âm,
Dao liền gảy từng đoạn.
Hoặc tù cấm xiềng xích,
Tay chân bị gông cùm,
Do sức niệm Quán Âm,
Tháo rã đặng thoát khỏi.
Nguyền rủa các thuốc độc,
Muốn hại đến thân đó,
Do sức niệm Quán Âm,
Trở hại nơi bổn nhơn.
Hoặc gặp La sát dữ,
Rồng độc, các loài quỉ,
Do sức niệm Quán Âm,
Liền đều không dám hại.
Hoặc thú dữ vây quanh,
Nanh vuốt nhọn đáng sợ,
Do sức niệm Quán Âm,
Vội vàng bỏ chạy thẳng.
Rắn độc cùng bò cạp,
Hơi độc khói lửa đốt,
Do sức niệm Quán Âm,
Nghe tiếng tự bỏ đi.
Mây sấm nổ sét đánh,
Tuông giá xối mưa lớn,
Do sức niệm Quán Âm,
Liền đặng tiêu tan cả.
Chúng sanh bị khổn ách,
Vô lượng khổ bức thân,
Quán Âm sức trí diệu,
Hay cứu khổ thế gian.
Đầy đủ sức thần thông,
Rộng tu trí phương tiện,
Các cõi nước mười phương,
Không cõi nào chẳng hiện.
Các loài trong đường dữ :
Địa ngục, quỉ, súc sanh,
Sanh, già, bịnh, chết khổ,
Lần đều khiến dứt hết.
Chơn quán, thanh tịnh quán,
Trí huệ quán rộng lớn,
Bi quán và từ quán,
Thường nguyện thường chiêm ngưỡng,
Sáng thanh tịnh không nhơ,
Huệ nhựt phá các tối,
Hay phục tai gió lửa,
Khắp soi sáng thế gian.
Lòng Bi răn như sấm,
Ý Từ diệu dường mây,
Xối mưa pháp cam lồ,
Dứt trừ lửa phiền não.
Cãi kiện qua chỗ quan;
Trong quân trận sợ sệt,
Do sức niệm Quán Âm,
Cừu oán đều lui tan.
Diệu âm, Quán Thế Âm,
Phạm âm, hải triều âm,
Tiếng hơn thế gian kia,
Cho nên thường phải niệm.
Niệm niệm chớ sanh nghi,
Quán Âm bực Tịnh thánh,
Nơi khổ não, nạn chết,
Hay vì làm nương cậy.
Đủ tất cả công đức,
Mắt lành trông chúng sanh,
Biển phước lớn khôn lường,
Cho nên phải đảnh lễ ! "
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
- Category
- Giảng Pháp
Comments