Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa . Tập 422
Chủ giảng: Pháp Sư Tịnh Không .
Thử luận trực chỉ đương thế tịnh nghiệp hành nhân chi bệnh căn. Quả thực vì sao đại đa số tín tâm không thuần? Là bởi họ không hiểu rõ ràng, thời gian học tập đại thừa quá ngắn, nên không lý giải được, không thể thâm nhập được, nên tín tâm của họ là lúc có lúc không. Đây là hiện tượng rất bình thường.
Hiện tại rất ít người giảng kinh. Bổn kinh này tuy có chú giải, nhưng chú giải đều là văn cổ, chư vị cổ đức ngày xưa chú giải. Bây giờ có chú giải bằng văn bạch thoại, nhưng các bản bạch thoại nói không rõ ràng. Nguyên nhân nói không rõ ràng, là do người dùng văn bạch thoại giải thích, họ không thể thâm nhập Tịnh Độ tông, không thể khế nhập những gì mà bậc cổ đức truyền lại. Cho nên họ nói không thấu triệt, khiến cho người đọc hoài nghi. Đó là điều thứ nhất.
Thứ hai là “tín tâm bất nhất”, con người ai thích tham nhiều, cũng thích hiếu kỳ, cũng thích học rộng nghe nhiều. Điều này chướng ngại rất lớn cho sự học thuật của Thánh hiền- Thánh học, là sự chướng ngại lớn nhất cho việc tu học Phật pháp. Tín tâm không thể tương tục, là do giải đãi. Họ tu học không đạt được pháp hỷ. Trong “Luận Ngữ” Khổng Tử nói rằng: “Học nhi thời tập chi bất diệc duyệt hồ?”, họ không đạt được cái “duyệt” đó, thì đương nhiên họ không thể tương tục. Nếu ở trong kinh giáo đạt được pháp hỷ, thì họ tuyệt đối không gián đoạn. Chúng ta biết được ba nguyên nhân này rồi, cho nên chúng ta mới lãnh hội được, khi Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế, trong 49 năm mỗi ngày Ngài đều dạy học là vì điều gì? Mỗi ngày dạy học, thì ba căn bệnh này không phát sanh được.
Cho nên tín tâm không đủ, thì không thể thành tựu gì cả, chẳng những không thể thành tựu pháp xuất thế gian, mà pháp thế gian cũng không thể thành tựu, tín tâm này quan trọng biết chừng nào.
Tư lương của vãng sanh Cực Lạc là tín, nguyện và hạnh, thiếu một trong ba là không được. Vãng sanh thế giới Cực Lạc, tư lương hiện nay gọi là điều kiện, ba điều kiện. Thứ nhất là tín, thứ hai là nguyện và thứ ba là hạnh, thiếu một trong ba điều kiện này đều không được vãng sanh. Tín là điều kiện đầu tiên. Ai có thể vãng sanh thế giới Cực Lạc mà không bị chướng ngại gì? Nói với quý vị, người nào tin bản thân mình chính là Phật A Di Đà, thì chướng ngại của họ không còn nữa.
Chủ giảng: Pháp Sư Tịnh Không .
Thử luận trực chỉ đương thế tịnh nghiệp hành nhân chi bệnh căn. Quả thực vì sao đại đa số tín tâm không thuần? Là bởi họ không hiểu rõ ràng, thời gian học tập đại thừa quá ngắn, nên không lý giải được, không thể thâm nhập được, nên tín tâm của họ là lúc có lúc không. Đây là hiện tượng rất bình thường.
Hiện tại rất ít người giảng kinh. Bổn kinh này tuy có chú giải, nhưng chú giải đều là văn cổ, chư vị cổ đức ngày xưa chú giải. Bây giờ có chú giải bằng văn bạch thoại, nhưng các bản bạch thoại nói không rõ ràng. Nguyên nhân nói không rõ ràng, là do người dùng văn bạch thoại giải thích, họ không thể thâm nhập Tịnh Độ tông, không thể khế nhập những gì mà bậc cổ đức truyền lại. Cho nên họ nói không thấu triệt, khiến cho người đọc hoài nghi. Đó là điều thứ nhất.
Thứ hai là “tín tâm bất nhất”, con người ai thích tham nhiều, cũng thích hiếu kỳ, cũng thích học rộng nghe nhiều. Điều này chướng ngại rất lớn cho sự học thuật của Thánh hiền- Thánh học, là sự chướng ngại lớn nhất cho việc tu học Phật pháp. Tín tâm không thể tương tục, là do giải đãi. Họ tu học không đạt được pháp hỷ. Trong “Luận Ngữ” Khổng Tử nói rằng: “Học nhi thời tập chi bất diệc duyệt hồ?”, họ không đạt được cái “duyệt” đó, thì đương nhiên họ không thể tương tục. Nếu ở trong kinh giáo đạt được pháp hỷ, thì họ tuyệt đối không gián đoạn. Chúng ta biết được ba nguyên nhân này rồi, cho nên chúng ta mới lãnh hội được, khi Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế, trong 49 năm mỗi ngày Ngài đều dạy học là vì điều gì? Mỗi ngày dạy học, thì ba căn bệnh này không phát sanh được.
Cho nên tín tâm không đủ, thì không thể thành tựu gì cả, chẳng những không thể thành tựu pháp xuất thế gian, mà pháp thế gian cũng không thể thành tựu, tín tâm này quan trọng biết chừng nào.
Tư lương của vãng sanh Cực Lạc là tín, nguyện và hạnh, thiếu một trong ba là không được. Vãng sanh thế giới Cực Lạc, tư lương hiện nay gọi là điều kiện, ba điều kiện. Thứ nhất là tín, thứ hai là nguyện và thứ ba là hạnh, thiếu một trong ba điều kiện này đều không được vãng sanh. Tín là điều kiện đầu tiên. Ai có thể vãng sanh thế giới Cực Lạc mà không bị chướng ngại gì? Nói với quý vị, người nào tin bản thân mình chính là Phật A Di Đà, thì chướng ngại của họ không còn nữa.
- Category
- Giảng Pháp
Comments