Tỳ kheo Pháp Tạng kiên cố, cho dù đọa địa ngục,thì hạnh này nguyện này cũng cũng không thoái chuyển.

Thanks! Share it with your friends!

You disliked this video. Thanks for the feedback!

Added by admin
15 Views
PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM, THANH TỊNH, BÌNH ĐẲNG GIÁC KINH.

Chủ giảng: Cô Lưu Tố Vân
Trích đoạn khai thị...Tập 28 - 30

Túng sử thân chỉ chư khổ trung
Như thị nguyện tâm vĩnh bất thoái”.
Nói rõ nguyện tâm của tỳ kheo Pháp Tạng kiên cố, cho dù đọa địa ngục thì hạnh này nguyện này cũng chắc chắc cũng không thoái chuyển. Nếu chỉ có nguyện, không có hạnh, đó là nguyện giả; chỉ có hạnh, không có nguyện, đó là làm bừa. Cho nên nguyện hạnh phải bổ trợ lẫn nhau, nguyện để khởi hạnh, hạnh để chứng nguyện mới có thể viên mãn thành tựu đại nguyện.
Đối chiếu với chính bản thân chúng ta một chút, học Phật nhiều năm như vậy, bạn có thệ nguyện chưa? Thệ nguyện của bạn có kiên định không? Bạn đã thực hiện thệ nguyện của mình như thế nào?
Để tôi nói một chút trải nghiệm và cảm nhận của chính tôi trong hai mươi năm trọ trì bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ.
Năm 2000, tôi mới nghe được Phật pháp, sự tiếp xúc đầu tiên chính là bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ và đĩa giảng kinh Vô Lượng Thọ lần thứ ba của lão pháp sư, nghe được đọc được, nhận được lợi ích rồi. Từ thời điểm đó đến nay đã 20 năm rồi, tôi chưa từng thay đổi đề mục, chưa từng chuyển hướng. 20 năm học Phật, tôi trải qua vô số phong ba bão táp, vô duyên vô cớ bị phê bình, phê phán, mắng nhiếc, hủy báng. Tôi không biết tại sao? Tôi không biết tôi đã làm sai điều gì?
Đặc biệt là 10 năm gần đây, tôi vượt qua áp lực từ nhiều phía, tôi đường đường chính chính, quang minh chính đại mà bước qua. Bởi vì hết thảy lời nói và hành vi của tôi đều công khai, rõ ràng, tôi không trốn trong bóng tối làm những chuyện mất mặt. Đời này, tôi chỉ muốn làm một người quang minh chính đại.
Bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ bị phê bình phê phán, hai mươi năm chưa từng gián đoạn, có lúc xôn xao náo động, điều này chưa từng có trong lịch sử Phật giáo, vậy mà thế hệ chúng ta gặp được, cũng coi như “may mắn” và “thu hoạch tốt nhất” của thế hệ chúng ta.
Cảnh ngộ và trải nghiệm của bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ, tôi đã đích thân trải nghiệm. Tôi tận mắt nhìn thấy, đây cũng là một gia tài bất ngờ trong đời này của tôi.
Đối với người thọ trì bản hội tập Kinh Vô Lượng Thọ, hai mươi năm nay, tôi nhìn thấy năm hạng người này:
Hạng người thứ nhất: chuyển qua tu tôn giáo khác.
Tại sao vậy? Họ không hiểu được tại sao bên ngoài không ngừng phê bình, phê phán, mắng nhiếc bản hội tập Kinh Vô Lượng Thọ. Sao cửa Phật lại như vậy, không phải phê bình cái này thì là mắng nhiếc cái kia, học Phật sao lại phiền phức như thế? Dứt khoát không học Phật nữa, học tôn giáo khác thôi. Một người bạn tốt của tôi, cả nhà họ học Phật, sau đó bởi vì tôi bị phê bình bị mắng nhiếc, họ không hiểu được, cả nhà họ bèn chuyển sang học Cơ Đốc giáo.
Hạng người thứ hai: không chịu được áp lực quá lớn từ bên ngoài, đánh mất tín tâm đối với bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ.
Số người này cũng không ít, trạng thái tâm lý của rất nhiều người là không muốn chuốc phiền phức, học cái nào chắc chắn vậy. Nên có người chuyển sang tu bản dịch của Khang Tăng Khải, có người chuyển sang tu kinh Phật Thuyết A Di Đà. Những người này có một đặc điểm chung, mặc dù họ từ bỏ bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ, nhưng không từ bỏ pháp môn niệm Phật Tịnh Độ và năm Kinh một Luận của Tịnh Độ. Những người này, chúng ta không có gì đáng trách, nhân duyên khác nhau mà, ai cũng có quyền tự do chọn lựa.
Hạng người thứ ba: từ bỏ, hủy báng bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ. Tôi từng gặp qua người như vậy. Một người trí thức lớn tuổi, tu học Phật Pháp nhiều năm, thọ trì bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ, theo lời ông ấy nói, đã tụng hơn bốn ngàn biến kinh Vô Lượng Thọ.
Có một hôm, đột nhiên ông nói với tôi, ông không đọc kinh Vô Lượng Thọ nữa, tôi nghe xong rất kinh ngạc, nhưng tôi không ngăn cản ông, tôi biết tính tình của ông ấy, ngăn cản cũng vô dụng.
Tôi nới với ông, từ bỏ cũng được, nhưng nhất định không được hủy báng, ông ấy đồng ý với tôi. Nhưng trên thực tế, ông ấy đã hủy báng, ông ấy nói ông tìm ra hơn 100 chỗ sai trong bản hội tập kinh Vô Lượng Thọ.
Không tới một năm thì ông qua đời, qua đời rất thảm. Nằm trong bệnh viện, vợ của ông gọi điện thoại cho tôi, kêu tôi tới tiễn ông ấy, tôi đã đến đó rồi. Bởi vì ông từng nới với tôi, hi vọng lúc ông vãng sanh tôi sẽ tới tiễn, tôi đã đồng ý với ông, tôi phải giữ lời. Lần đó chỉ có một mình tôi tới tiễn ông vãng sanh, như vậy thật khó! Cả người ông cắm đầy ống dẫn, đôi mắt mở thật to, miệng còn đeo máy thở, hơi thở hổn hển, lồng ngực phập phồng kịch liệt, thật sự là thê thảm không nỡ nhìn.
Sau khi ông qua đời, một mình tôi lạy Phật niệm Phật cho ông mười hai tiếng đồng hồ, đầu gối và khuỷu tay đều bị thương, nhưng cũng không thể giúp được ông, trơ mắt nhìn thân thể ông cứng đờ, khuôn mặt hung dữ đáng sợ, theo nghiệp lưu chuyển rồi.
Quý vị đồng tu, tuyệt đối đừng hủy báng Phật, Pháp, Tăng! Đây không phải là trò đùa, đằng sau còn có nhân quả theo ta. Phải nghe lời khuyên! Không nghe lời khuyên, ác quả hiện tiền, hối hận cũng không còn kịp nữa, ai cũng không cứu được bạn, bạn tự làm tự chịu thôi!
Category
Giảng Pháp

Post your comment

Comments

Be the first to comment