Nhất định không nên can thiệp vào Chính Trị, cố gắng học Phật. Phê bình là tự mình đang tạo nghiệp.

Thanks! Share it with your friends!

You disliked this video. Thanks for the feedback!

Added by admin
15 Views
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 479
Chủ giảng: Hòa Thượng Tịnh Không.

Giáo dục Phật giáo, Phật chế định là tam học giới định tuệ, hạ thủ từ chỗ này, đây gọi là pháp tiểu thừa. Giữ quy củ, đầu tiên là phải giữ quy củ. Thông thường đức Phật dạy hàng đệ tử sơ học, phải kiên trì giữ vững bốn trọng giới, bốn trọng giới này không phải là giới luật thường, mà nó rất đặc biệt, vì sao? Vì an định xã hội. Hai điều của người xuất gia: “Không làm quốc tặc, không hũy báng quốc chủ”. Ý này tức là nhất định không nên can thiệp vào chính trị, cố gắng học Phật. Không làm quốc tặc, nhất định không được làm những việc tổn thương quốc gia dân tộc, tổn thương xã hội đại chúng, chắc chắn không được làm, đây là điều đầu tiên. Quốc chủ là gì? Từ người lãnh đạo quốc gia đến người lãnh đạo địa phương, ngày nay chúng ta gọi là quan viên chủ quản. Thị trưởng của một thành phố, thôn trưởng của một thôn trang, đây đều là gì? Là người lãnh đạo. Người lãnh đạo của các tầng lớp, không được nói sai lầm của họ, vì sao? Vì có pháp luật quốc gia chế chỉ họ, chúng ta không được tuyên truyền tùy tiện, tùy tiện phê bình, không được, vì sao? Vì họ là người lãnh đạo.
Quý vị phê bình họ, nói họ bất thiện, sau khi nhân dân nghe được mất niềm tin đối với họ, xã hội sẽ động loạn, trách nhiệm này ai gánh? Căn cứ lý luận này chính là bỏ ác dương thiện, đây là Bladen nói. Cổ nhân chúng ta gọi là ẩn ác dương thiện, cùng một ý nghĩa. Người các có sai lầm đừng phê bình, phê bình là tự mình đang tạo nghiệp. Nếu để vấn đề này trong lòng, tâm quý vị bất thiện. Nếu nói ra, thì miệng của quý vị bất thiện, đây là sai lầm. Thế nên người xuất gia, phải coi trọng hai điều này, tại gia đương nhiên cũng phải học. Tại gia còn có hai điều: “Bất lậu quốc thuế, bất phạm quốc chế”. Quốc chế chính là pháp luật của quốc gia. Phải tuân thủ pháp luật, nhất định không được phạm pháp.
Phật giáo trong lịch sử Trung quốc, quý vị nên biết có: Tam Võ diệt pháp. Hoàng đế hạ lệnh phải tiêu diệt Phật pháp, nhà Phật tiếp nhận không phản kháng, hoàn toàn phục tùng. Vị hoàng đế này băng hà, hoàng đế khác lên ngôi, lập tức phục hưng Phật giáo, vì sao? Phật giáo đồ thật sự là công dân tốt, thật sự nghe lời. Nếu không cần quốc dân này, vậy quý vị cần hạng người nào? Nên làm gương mẫu cho người khác noi theo. Người học Phật là công dân của tốt của quốc gia này, dân tộc này. Học Phật không giữ giới luật, còn phạm pháp, điều này trong Phật pháp là tội nghiệt rất nặng, tội này nặng vô cùng! Vì sao? Vì phá hoại hình tượng Phật giáo. Quý vị thử tra trong Giới Kinh, quả báo phá hoại hình tượng Phật giáo là đọa vào trong địa ngục A tỳ. Vì hình tượng bị phá hoại, khiến rất nhiều người không tin Phật pháp, đoạn tuệ mạng của chúng sanh, quý vị phải nhận trách nhiệm này, quả của nhân này chính là vô gián địa ngục. Rất đáng sợ, nhưng mọi người không biết.
Đệ tử Phật phải giữ pháp, pháp mà quốc gia định, quý vị đừng hỏi nó, chỉ cần tuân thủ là được. Phật dạy chúng ta: Hằng thuận chúng sanh, tùy hỷ công đức. Cảnh giới chính là rèn luyện bản thân, chính là đạo tràng tu hành của bản thân, xem quý vị có thể nhẫn được chăng. Không thể nhẫn phiền não sẽ phát tác, nhẫn được thì phiền não biến thành trí tuệ.
Category
Giảng Pháp

Post your comment

Comments

Be the first to comment