Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 596 -589
Chủ giảng: Hòa Thượng Tịnh Không.
Trong mỗi mỗi chữ là thật, tức là bao hàm tất cả trong thực tại đó, là vô biên diệu lý. Mỗi mỗi đều là Di Đà tánh tu nhị đức cùng trang nghiêm. Tánh đức của Phật A Di Đà, và tánh đức của chúng ta hoàn toàn tương đồng. Cho nên chúng sanh và Phật là một không phải hai, chúng sanh và Phật, nhưng tu được không giống nhau. Người ta tu là gì? 48 nguyện, điều này trong kinh đã nói, Ngài tu như vậy. Chúng ta tu là gì? Tự tư tự lợi, danh văn lợi dưỡng, ngũ dục lục trần, tham sân si mạn. Chúng ta ngày ngày tu những thứ này. Tu thứ này có quả báo lục đạo luân hồi. Tu 48 nguyện quả báo là Thế giới Cực Lạc. Thế giới Cực Lạc đến như thế nào? Bổn nguyện công đức của Phật A Di Đà thành tựu. Vậy ngày nay chúng ta làm những việc này có quả báo, quả báo là lục đạo luân hồi. Phải biết tánh đức là giống nhau, tu được không giống nhau.
Tịnh Tông học hội thành lập, hơn 20 năm trước thành lập ở Mỹ, thành lập ở Mỹ chúng tôi viết một bản duyên khởi, trong duyên khởi khuyên nhủ các vị đồng tu nhất định phải thực hành năm môn thời khóa. Đây chính là y cứ tu hành của chúng tôi, là nguyên lý nguyên tắc. Điều thứ nhất là “Tịnh nghiệp tam phước”, Phật nói rất rõ ràng, “tam thế chư Phật tịnh nghiệp chánh nhân”, chính là ba điều này, là nguyên tắc chỉ đạo cao nhất. Ba điều mười một câu phải thật làm. Điều đầu tiên “hiếu dưỡng phụ mẫu, phụng sự sư trưởng”, hai câu này thực tiễn ở trong Đệ tử quy. Đệ tử quy thực sự làm được rồi, làm được 100% rồi thì hai câu này quí vị liền có được. Câu thứ ba là “từ tâm bất sát”, thực tiễn trong Thái Thượng Cảm ứng Thiên, là bảng ưu khuyết điểm của tiên sinh Viên Liễu Phàm, chính là Cảm ứng thiên. Y theo điều này mà đoạn ác tu thiện. Cuối cùng là Thập Thiện Nghiệp Đạo, thập thiện nghiệp đạo sẽ học được rất dễ dàng, không khó chút nào. Ngày nay thập thiện nghiệp đạo làm không được, là gì? ở trước chưa có cơ sở. Cho nên quí vị liền cảm thấy vô cùng khó khăn. Quí vị làm không được.
Sau đó thứ hai mới là tam quy, trì giới. Đây là Tiểu thừa thực sự nhập Phật môn. Thọ trì tam quy, đầy đủ các giới, không phạm oai nghi, nhập môn này là vào cửa Phật tu hành. Tam quy, tam quy có hay không? Thọ rồi nhưng là giả, không phải là thật. Tam quy điều đầu tiên là quy y Phật. Quí vị xem Lục Tổ Đàn Kinh, Lục Tổ truyền tam quy cho mọi người là nói như thế nào? Lục tổ cách chúng ta gần 1400 năm, Ngài truyền tam quy cho mọi người là gọi là quy y giác, quy y chánh, quy y tịnh. Ngài nói như vậy, không phải là quy y Phật, quy y pháp, quy Tăng. Vì sao ngài nói như vậy? Phật Pháp đến Trung Quốc, truyền đến thời của Ngài là khoảng 700 năm, thời gian 700 năm dài quá, càng truyền càng lỗi. Thọ trì tam quy hữu danh vô thực, quy y Phật, sao gọi là Phật không biết, cho nên ngài đổi một danh từ khác, ngài gọi là quy y giác, quy y chánh, quy y tịnh, sau đó tiếp theo nói, Phật là giác, pháp là chánh, tăng là tịnh. Tam quy này thực sự là quy y giác, giác mà không mê đây gọi là quy y Phật. Chánh mà không tà đây gọi là quy y pháp. Tịnh mà không nhiễm gọi là quy y tăng. Nói cách khác, là quy y tự tánh Tam bảo, không phải là bên ngoài, vậy mới lợi ích. Bên ngoài trú trì Tam bảo, nó có công đức rất lớn. Công đức ở đâu? Thường thường nhắc nhở chúng ta, chúng ta không có ai nhắc nhở thì sẽ quên mất. Cho nên trong nhà quí vị thờ Tam bảo, nhìn thấy tượng Phật liền nghĩ đến giác mà không mê. Ngày nay chúng ta nhìn thấy tượng Phật vẫn là mê mà không giác, đó chính là giả, không nhắc nhở quí vị. Nhìn thấy kinh sách, pháp bảo này chúng ta phải chánh mà không tà, vẫn là tà mà không chánh. Nhìn thấy người xuất gia chúng ta phải sáu căn thanh tịnh, mảy trần không nhiễm, quí vị vẫn còn nhiễm ô, vẫn còn không thanh tịnh. Cho nên trên danh nghĩa là thọ quy y rồi, kỳ thật là chưa.
Vậy nên tam quy không có, ngũ giới không có, thập thiện không có, Phật Giáo liền suy thôi. Đây chính là không có người thực sự tu hành, có người giảng, có hình thức như vậy, không có người thật làm, đây gọi là mạt pháp, chúng ta đang ở thời mạt pháp. Chúng ta hiện tại giác ngộ rồi, chúng ta thật làm, chúng ta cúng dường Tam bảo, lúc nhìn thấy Tam bảo lập tức có thể nhắc nhở bản thân, nhìn thấy tượng Phật, ta phải giác, tự tánh giác, không mê hoặc. Nhìn thấy kinh sách, ta phải chánh tri chánh kiến, ta không thể có tà tri tà kiến. Nhìn thấy người có hình tướng xuất gia, ta lập tức nghĩ đến ta phải sáu căn thanh tịnh, mảy trần không nhiễm. Hoàn toàn là bản thân, không phải bên ngoài. Bên ngoài là nhắc nhở chúng ta. Như vậy mới lợi ích, quí vị mới là một người thực sự tu hành.
Chủ giảng: Hòa Thượng Tịnh Không.
Trong mỗi mỗi chữ là thật, tức là bao hàm tất cả trong thực tại đó, là vô biên diệu lý. Mỗi mỗi đều là Di Đà tánh tu nhị đức cùng trang nghiêm. Tánh đức của Phật A Di Đà, và tánh đức của chúng ta hoàn toàn tương đồng. Cho nên chúng sanh và Phật là một không phải hai, chúng sanh và Phật, nhưng tu được không giống nhau. Người ta tu là gì? 48 nguyện, điều này trong kinh đã nói, Ngài tu như vậy. Chúng ta tu là gì? Tự tư tự lợi, danh văn lợi dưỡng, ngũ dục lục trần, tham sân si mạn. Chúng ta ngày ngày tu những thứ này. Tu thứ này có quả báo lục đạo luân hồi. Tu 48 nguyện quả báo là Thế giới Cực Lạc. Thế giới Cực Lạc đến như thế nào? Bổn nguyện công đức của Phật A Di Đà thành tựu. Vậy ngày nay chúng ta làm những việc này có quả báo, quả báo là lục đạo luân hồi. Phải biết tánh đức là giống nhau, tu được không giống nhau.
Tịnh Tông học hội thành lập, hơn 20 năm trước thành lập ở Mỹ, thành lập ở Mỹ chúng tôi viết một bản duyên khởi, trong duyên khởi khuyên nhủ các vị đồng tu nhất định phải thực hành năm môn thời khóa. Đây chính là y cứ tu hành của chúng tôi, là nguyên lý nguyên tắc. Điều thứ nhất là “Tịnh nghiệp tam phước”, Phật nói rất rõ ràng, “tam thế chư Phật tịnh nghiệp chánh nhân”, chính là ba điều này, là nguyên tắc chỉ đạo cao nhất. Ba điều mười một câu phải thật làm. Điều đầu tiên “hiếu dưỡng phụ mẫu, phụng sự sư trưởng”, hai câu này thực tiễn ở trong Đệ tử quy. Đệ tử quy thực sự làm được rồi, làm được 100% rồi thì hai câu này quí vị liền có được. Câu thứ ba là “từ tâm bất sát”, thực tiễn trong Thái Thượng Cảm ứng Thiên, là bảng ưu khuyết điểm của tiên sinh Viên Liễu Phàm, chính là Cảm ứng thiên. Y theo điều này mà đoạn ác tu thiện. Cuối cùng là Thập Thiện Nghiệp Đạo, thập thiện nghiệp đạo sẽ học được rất dễ dàng, không khó chút nào. Ngày nay thập thiện nghiệp đạo làm không được, là gì? ở trước chưa có cơ sở. Cho nên quí vị liền cảm thấy vô cùng khó khăn. Quí vị làm không được.
Sau đó thứ hai mới là tam quy, trì giới. Đây là Tiểu thừa thực sự nhập Phật môn. Thọ trì tam quy, đầy đủ các giới, không phạm oai nghi, nhập môn này là vào cửa Phật tu hành. Tam quy, tam quy có hay không? Thọ rồi nhưng là giả, không phải là thật. Tam quy điều đầu tiên là quy y Phật. Quí vị xem Lục Tổ Đàn Kinh, Lục Tổ truyền tam quy cho mọi người là nói như thế nào? Lục tổ cách chúng ta gần 1400 năm, Ngài truyền tam quy cho mọi người là gọi là quy y giác, quy y chánh, quy y tịnh. Ngài nói như vậy, không phải là quy y Phật, quy y pháp, quy Tăng. Vì sao ngài nói như vậy? Phật Pháp đến Trung Quốc, truyền đến thời của Ngài là khoảng 700 năm, thời gian 700 năm dài quá, càng truyền càng lỗi. Thọ trì tam quy hữu danh vô thực, quy y Phật, sao gọi là Phật không biết, cho nên ngài đổi một danh từ khác, ngài gọi là quy y giác, quy y chánh, quy y tịnh, sau đó tiếp theo nói, Phật là giác, pháp là chánh, tăng là tịnh. Tam quy này thực sự là quy y giác, giác mà không mê đây gọi là quy y Phật. Chánh mà không tà đây gọi là quy y pháp. Tịnh mà không nhiễm gọi là quy y tăng. Nói cách khác, là quy y tự tánh Tam bảo, không phải là bên ngoài, vậy mới lợi ích. Bên ngoài trú trì Tam bảo, nó có công đức rất lớn. Công đức ở đâu? Thường thường nhắc nhở chúng ta, chúng ta không có ai nhắc nhở thì sẽ quên mất. Cho nên trong nhà quí vị thờ Tam bảo, nhìn thấy tượng Phật liền nghĩ đến giác mà không mê. Ngày nay chúng ta nhìn thấy tượng Phật vẫn là mê mà không giác, đó chính là giả, không nhắc nhở quí vị. Nhìn thấy kinh sách, pháp bảo này chúng ta phải chánh mà không tà, vẫn là tà mà không chánh. Nhìn thấy người xuất gia chúng ta phải sáu căn thanh tịnh, mảy trần không nhiễm, quí vị vẫn còn nhiễm ô, vẫn còn không thanh tịnh. Cho nên trên danh nghĩa là thọ quy y rồi, kỳ thật là chưa.
Vậy nên tam quy không có, ngũ giới không có, thập thiện không có, Phật Giáo liền suy thôi. Đây chính là không có người thực sự tu hành, có người giảng, có hình thức như vậy, không có người thật làm, đây gọi là mạt pháp, chúng ta đang ở thời mạt pháp. Chúng ta hiện tại giác ngộ rồi, chúng ta thật làm, chúng ta cúng dường Tam bảo, lúc nhìn thấy Tam bảo lập tức có thể nhắc nhở bản thân, nhìn thấy tượng Phật, ta phải giác, tự tánh giác, không mê hoặc. Nhìn thấy kinh sách, ta phải chánh tri chánh kiến, ta không thể có tà tri tà kiến. Nhìn thấy người có hình tướng xuất gia, ta lập tức nghĩ đến ta phải sáu căn thanh tịnh, mảy trần không nhiễm. Hoàn toàn là bản thân, không phải bên ngoài. Bên ngoài là nhắc nhở chúng ta. Như vậy mới lợi ích, quí vị mới là một người thực sự tu hành.
- Category
- Giảng Pháp
Comments