Sở dĩ chúng ta đến thế gian này đều bởi do tình chấp, chính là người thế gian hay gọi là yêu. Phật Pháp gọi là tình chấp, cảm tình. Phật nói rất hay, Phật nói với cho chúng ta: “Giữa người với người, giữa người với hết thảy chúng sanh có bốn loại duyên” nên họ mới tu hội cùng nhau. Bốn loại này, thì đầu tiên là “Báo ân”, trong đời quá khứ nhất định phải biết, luân hồi sanh tử là thật. Những chuyện thế này thảy đều phô bày ngay trước mắt chúng ta, chỉ cần bạn bình tâm quan sát cho cẩn thận, bạn có thể nhìn ra được, sẽ lĩnh hội được. Phật nói một chút cũng không sai, do trong đời qua khứ sống cùng nhau, có ơn huệ lẫn nhau, đặc biệt là cha mẹ với con cái nên đứa trẻ này đến báo ân. Phàm là đến báo ân, nhất định rất nghe lời, sau khi lớn lên đều là cháu hiền con hiếu cũng hết sức dễ dạy, dễ nuôi, không gây phiền phức cho cha mẹ để cha mẹ vui lòng, đây là báo ân.
Loại thứ hai thì tương phản với cái trước, là “Báo oán”. Đời trước đắc tội với họ, bạn tổn hại họ thậm chí còn giết chết họ nên đời này người ta đến để làm gì? Đến báo thù, đây là những đứa con ngỗ nghịch hư hỏng. Ngày ngày đều khiến cha mẹ phiền lòng, khiến cha mẹ chịu khổ chịu nạn, đấy là do chúng đến báo thù.
Loại thứ ba là “Đòi nợ”, đời trước cha mẹ nợ tiền chúng, chúng phải quay lại đòi, đòi xong rồi chúng sẽ đi ngay. Nếu như nợ không nhiều, bạn nuôi chúng dăm ba năm thì chúng qua đời, đi rồi, người ta bảo là quỷ đòi nợ, đến đòi tiền. Nếu như nợ rất nhiều, cả đời cũng trả không xong, sự việc đó khá là phiền phức. Đợi đến khi chúng lớn lên, tất cả sản nghiệp của gia đình đều thuộc về chúng.
Loại thứ tư là “trả nợ”,Chúng đối với việc nuôi dưỡng cha mẹ không có lòng hiếu thảo, ngược đãi cha mẹ, cái ăn, cái mặc không được sung túc. Hay nói cách khác, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, ngược đãi cha mẹ, bất hiếu. Đây là gì? Là báo oán.
Anh em tỉ muội, bạn bè thân thích, quan hệ tuy khác nhau cũng vẫn là bốn loại duyên này. Chúng ta thông suốt được đạo lý này, hiểu được chân tướng sự thật. Vì thế, đức Phật dạy chúng ta nên có tâm đại từ bi để hóa giải hết những kiểu ân oán thế này. Hóa giải thành pháp duyên, đem nghiệt duyên ở cuộc đời này chuyển biến thành pháp duyên, cùng nhau học Phật, tương lai đều có thể vãng sanh Thế Giới Cực Lạc, thành Phật thành Tổ. Việc này tốt, thù thắng không gì bằng.
Loại thứ hai thì tương phản với cái trước, là “Báo oán”. Đời trước đắc tội với họ, bạn tổn hại họ thậm chí còn giết chết họ nên đời này người ta đến để làm gì? Đến báo thù, đây là những đứa con ngỗ nghịch hư hỏng. Ngày ngày đều khiến cha mẹ phiền lòng, khiến cha mẹ chịu khổ chịu nạn, đấy là do chúng đến báo thù.
Loại thứ ba là “Đòi nợ”, đời trước cha mẹ nợ tiền chúng, chúng phải quay lại đòi, đòi xong rồi chúng sẽ đi ngay. Nếu như nợ không nhiều, bạn nuôi chúng dăm ba năm thì chúng qua đời, đi rồi, người ta bảo là quỷ đòi nợ, đến đòi tiền. Nếu như nợ rất nhiều, cả đời cũng trả không xong, sự việc đó khá là phiền phức. Đợi đến khi chúng lớn lên, tất cả sản nghiệp của gia đình đều thuộc về chúng.
Loại thứ tư là “trả nợ”,Chúng đối với việc nuôi dưỡng cha mẹ không có lòng hiếu thảo, ngược đãi cha mẹ, cái ăn, cái mặc không được sung túc. Hay nói cách khác, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, ngược đãi cha mẹ, bất hiếu. Đây là gì? Là báo oán.
Anh em tỉ muội, bạn bè thân thích, quan hệ tuy khác nhau cũng vẫn là bốn loại duyên này. Chúng ta thông suốt được đạo lý này, hiểu được chân tướng sự thật. Vì thế, đức Phật dạy chúng ta nên có tâm đại từ bi để hóa giải hết những kiểu ân oán thế này. Hóa giải thành pháp duyên, đem nghiệt duyên ở cuộc đời này chuyển biến thành pháp duyên, cùng nhau học Phật, tương lai đều có thể vãng sanh Thế Giới Cực Lạc, thành Phật thành Tổ. Việc này tốt, thù thắng không gì bằng.
- Category
- Hòa Thượng Tịnh Không
Comments