TĐ: 411- Công đức phát tâm không thể nghĩ bàn

Thanks! Share it with your friends!

You disliked this video. Thanks for the feedback!

Added by admin
168 Views
TĐ: 411- Công đức phát tâm không thể nghĩ bàn
Danh sách phát https://www.youtube.com/playlist?list...
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:TĐĐK - tập, 218
Thời gian từ: 00h01h44:19 - 00h06:33:13
OneDrive-Download{Audio(pháp âm)
Text (văn bản,tài liệu)Video(Phim)
https://onedrive.live.com/?authkey=%21ACHk9Nt5tgeLY5k&id=1611C15B57B62EB0%213009&cid=1611C15B57B62EB0
https://sites.google.com/a/tinhdophapam.org/www-tinhdophapam-org
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw

“Tùy sự phát tâm, nghĩa là có thể thoái, người tánh bất định, cũng có thể phát. Thuận lý phát tâm, tức không thoái chuyển, người tánh bồ tát, cũng có thể phát. Phát tâm như thế, công đức vô biên. Giả sử Chư Phật cùng kiếp diễn thuyết các công đức này, cũng không cùng tận”.
Tiếp theo chư vị tổ sư khai thị cho chúng ta, về công đức phát tâm không thể nghĩ bàn. Tu học đại thừa, phát tâm đại thừa là việc lớn hàng đầu. Nghĩa là nói, chúng ta muốn đi đâu trước tiên phải biết mục đích, phải biết phương hướng. Đây không phải là đi ra bình thường, đây là ra khỏi cánh cửa tam giới, ra khỏi cách cửa mười pháp giới. Mục đích của chúng ta là thế giới Cực Lạc, đi gặp Phật A Di Đà. Phương hướng của chúng ta là phương tây của thế giới Ta Bà, đây chính là phát tâm bồ đề. Không phát tâm bồ đề, không có phương hướng, không có mục đích, bất luận tinh tấn nỗ lực như thế nào, rốt cuộc cũng không đạt được mục tiêu. Không thể không biết điều này.
Ở trước chư vị tổ sư cao tăng, nói với chúng ta hai loại phát tâm. Một loại là tùy sự, một loại là tùy lý. Tùy sự chính là tứ hoằng thệ nguyện, thật sự phát tâm, tu học theo phương hướng và mục tiêu này, nhất định có thành tựu. Người học Phật đã thọ tam quy, thậm chí thọ ngũ giới cũng phát tứ hoằng thệ nguyện. Tứ hoằng thệ nguyện là chư Phật Bồ Tát phát, chúng ta cũng phát theo. Các ngài phát đều thực hiện, còn chúng ta có phát nhưng không làm được, căn bản là không hề thực hành. Thực tế mà nói, đời này thời gian quá ngắn ngủi, 100 năm nói thì rất dài, thật ra chỉ trong khoảng khảy móng tay, thời gian qua đi rất nhanh. Từ nhỏ đến lớn, đến già chết, không có chút thành tựu nào, đây là nguyên nhân gì? Là quên đi phương hướng và mục tiêu mà đời này ta phải nỗ lực, vấn đề chính là như thế.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không

Post your comment

Comments

Be the first to comment