Nguyên Nhân Chúng Ta Mất Hết Phước Báo

Thanks! Share it with your friends!

You disliked this video. Thanks for the feedback!

Added by admin
82 Views
Sát sanh mà Phật nói, chính là giết cha mẹ, cũng là giết vợ con, anh em cùng thân quyến. Khi Phật nói lời này, vô lượng các quỷ đói, gào than thề dứt thịt, và hộ người dứt thịt. Nay bạn nghe kinh này, sao không chịu đổi thay, vô ích sanh làm người, không bằng hàng quỷ đói.
Nam mô A DI ĐÀ Phật, biển đại từ Tam bảo; nay con theo lời dạy, khuyên khắp các chúng sanh; chớ giết chớ ăn thịt, cùng chứa hạnh nhân từ; không bệnh mạng sống lâu, vị lai thành Phật đạo. Chư Phật đại Bồ-tát, thường vì cứu chúng sanh; bỏ đầu mắt tuỷ não, trải trăm ngàn vạn kiếp. Cắt thịt cho chim ưng, cứu kiến bỏ mạng rồng; Lưu Thuỷ cứu cá cạn, Tát đoả thân hiến cọp; trải nhiều kiếp hành từ, sức từ thiện thành tựu. Phật không tất cả tâm, duy chỉ một tâm từ; nếu có ai hành từ, không giết không ăn thịt; nguyện cho sức oai thần, đời đời thường gia hộ.
Sát sanh mà Phật nói, chính là giết cha mẹ, cũng là giết vợ con, anh em cùng thân quyến. Hết thảy nam cùng nữ, đều từng là cha mẹ; đời đời khi sanh ra, đều từ tinh huyết ấy; nhận một thân súc sanh, mỗi mỗi thân một loài, đời đời không tính kể; luân hồi trong sáu đường, qua lại làm quyến thuộc; nên ăn thịt chúng sanh, gọi ăn thịt cha mẹ.
Lại quán tất cả thân, đều là bản thể ta; thịt ta và thịt người, thật chỉ là một thịt; Như ở trước sau nhà, cũng gọi nhà của ta; nên biết ăn thịt người, chính là ăn thịt mình; Phật quán Như Lai tạng, cõi Phật cõi chúng sanh, một cõi không hai cõi, tất cả thịt chỉ một; người diễn đóng nhiều vai, thật chỉ là một người.
Nếu muốn giết chúng sanh, nên khởi tâm của Phật; thợ săn cùng đồ tể, người đánh bắt cá chim; chúng sanh thấy từ xa, đều sanh lòng sợ hãi; có nghĩa kẻ ác này, tham lợi và vị thịt, tay cầm tên đao bén, nghĩ muốn giết thân ta, chim bay và thú chạy, sợ hãi mà tránh xa.
Thường cùng các chúng sanh, khởi ý đại oán đối, tất cả đều tiếc mạng, người súc sanh không khác. Nếu muốn ăn chúng sanh, trước thử cắt thịt mình, chết là cái khổ lớn, ai mà không sợ nó. Chỉ cần tự quán thân, vì sao ăn thịt chúng, vì lợi giết chúng sanh, vì tiền giăng lưới bẫy, cả hai đều nghiệp sát, chết đoạ ngục Kêu La.
Bạn biết người sát sanh, chết rơi vào địa ngục, thành sắt cao tám vạn, bốn ngàn du-thiện-na, dài rộng cũng như thế. Trong thành đầy lửa dữ, nội ngoại đều đỏ rực; chó dữ canh bốn cửa, ngục tốt tiếng như sấm; hai mắt như ánh đèn, rượt đuổi người có tội. Vào trong mà chịu khổ, lực sĩ cầm giáo sắt, cán giáo dài một trượng, lưỡi giáo rộng tám tấc; đâm vào bụng tội nhân, xuyên thấu ra đằng sau; đau đớn khó kham nhẫn, trong trăm ngàn vạn kiếp, chịu thống khổ lớn này.
Bạn biết người ăn thịt, chết đoạ ngục A-tỳ, nhà sắt cũng cao rộng, tám vạn du-thiện-na. Bốn cửa lửa cháy rực, nam bắc đều thông nhau; tường sắt cùng lưới sắt, gông cùm đều bằng sắt, mỗi mỗi bị lửa thiêu, tất cả đều đỏ rực; ăn thịt chịu khổ này, trải trăm ngàn vạn kiếp.
Bạn biết người nấu thịt, chết đoạ ngục nước sôi, sâu rộng cả một vạn, hai ngàn du-thiện-na. Ngày đêm lửa dữ đốt, sùng sục nước trào ra; ở trong đó chịu khổ, một vạn hai ngàn năm.
Bạn biết người nướng thịt, đọa ngục giường sắt nóng, ngục ấy dài và rộng, tám ngàn du-thiện-na. Dưới giường châm lửa đốt, tội nhân nằm ở trên, thân thể cháy đen thui, mười hai ngàn năm thế.
Bạn biết người cắt thịt, chết đoạ ngục chém chặt; năm trăm đại lực sĩ, dùng dao chém tội nhân; băm vằm nhuyễn như bụi, nghiệp phong thổi lại sống; như vậy chết lại sống, trải vạn hai ngàn năm.
Bạn biết nuôi heo gà, gà vì tham thịt béo; mỗi ngày một con gà, ăn năm trăm trùng sống; chủ nhân chịu nửa tội, chết đoạ ngục như gà; ngục ấy đầy phân nóng, tám vạn du-thiện-na; người gà đều vào trong, tròn năm trăm vạn năm.
Bạn biết người săn bắt, giăng bẫy và thả lưới; chết đoạ ngục trục sắt, khắp trục cắm vạn đinh; bắt lên lăn một vòng, khắp thân đầy đinh sắt; đau khổ thật khó nhẫn, trải trăm ngàn vạn kiếp.
Kẻ sát sanh ăn thịt, từ trong địa ngục ra, thọ làm thân quỷ đói; sư tử báo hổ lang, mèo chồn kim xí điểu, chỉ ăn máu thịt tươi; lửa đói thường thiêu tâm, thường luôn nghĩ đến thịt; do đó huân tập ác, hạt giống từ mất biệt. Nếu được sanh làm người, tàn tật mạng ngắn ngủi; ngu si báng nhân quả, chết lại vào địa ngục. Khi Phật nói lời này, vô lượng các quỷ đói, gào than thề dứt thịt, và hộ người dứt thịt. Nay bạn nghe kinh này, sao không chịu đổi thay, vô ích sanh làm người, không bằng hàng quỷ đói. Chớ có đốt núi rừng, chớ có phá bờ đê, chớ chặt cây có ổ (chim), chớ đốt củi có trùng; nếu thấy vật bị giết, phương tiện thường cứu hộ.
Category
Giảng Pháp

Post your comment

Comments

Be the first to comment