Đọc kinh trên thực tế là thực sự tu hành, một lần hoàn thành ba môn học giới định huệ.

Thanks! Share it with your friends!

You disliked this video. Thanks for the feedback!

Added by admin
17 Views
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa . - 462
Chủ giảng: Pháp Sư Tịnh Không .

Cứu bản thân, cứu xã hội, cũng cứu địa vầu. Phải tìm ai? Tìm người giác ngộ thật sự, người giác ngộ chân chánh họ có thể dẫn đầu làm. Không phải giác ngộ thất sự thì họ làm không được, gọi là “nói được mà không làm được”. Pháp sư Tu Vô nói: “không phải là trí huệ chân thật”, trí huệ là nói được phải làm được.

Trong kinh Phật nói đạo lý, chúng ta chẳng thể không hiểu, không hiểu thì không nên nghĩ đến nó, càng nghĩ càng sai, phải làm như thế nào? Phải đọc nhiều, nghe nhiều. Nghe không hiểu, thì nghe nhiều lần, nghe nhiều lần thì tự nhiên hiểu, đọc nhiều lần cũng tự nhiên sẽ hiểu. Người xưa nói “đọc sách ngàn lần, tự thấy nghĩa của nó”, đây là thật không phải là giả. Vì sao vậy? Vì niệm một ngàn biến thì tâm quý vị đã định.
Cho nên đọc kinh, trong báo cáo của chúng tôi nói rất nhiều, đọc kinh trên thực tế là thực sự tu hành, một lần hoàn thành ba môn học giới định huệ. Cung kính đọc, dùng tâm chân thành, tâm thanh tịnh để đọc kinh. Khi đọc kinh như đối diện với Phật Bồ Tát vậy, nghe Phật Bồ tát khai thị, đây chính là trì giới, mỗi lần đọc là lần trì giới. Thời gian lâu rồi thì đắc định, tam muội hiện tiền, thông thường khoảng 3 đến 5 năm, nhất định sẽ được tam muội. Hiện nay có người thực hành rồi, đúng như vậy đấy! Được tam muội, 3-4 năm nhất định khai ngộ, mặc dù không thể đại triệt đại ngộ thì cũng đạt đến đại ngộ. Triệt ngộ là chứng quả, tất cả pháp trong cảnh giới đó hoàn toàn thông rồi, gọi là một kinh thông tất cả kinh thông.
Phương pháp này trước kia thầy Lý dạy tôi, tôi theo thầy 10 năm, nghe thầy giảng kinh, thầy không cho tôi ghi chép lại, thầy yêu cầu tôi chuyên tâm nghe giảng. Trong hai tiếng đồng hồ nghe kinh, tuyệt đối không được có vọng tưởng, phải tập trung tinh thần chuyên chú nghe giảng, quý vị mới có chỗ ngộ. Nghe kinh nghe giáo lý, hiểu rõ lý rồi, tất cả kinh đều thông suốt, những gì chưa học quý vị cũng biết, cũng hiểu, đây là hàng thượng căn. Nếu không phải là thượng thượng căn, chúng ta không làm được, bất đắc dĩ phải dùng phương pháp này, nghe giáo nghĩa, nghe nghĩa lý, nghĩa lý là bộ phận, không phải hoàn toàn. Chúng ta học Tịnh Độ, thông đạt nghĩa lý của kinh thì có thể thông suốt những điển tịch của Tịnh Tông, những điển tịch tương ưng với Tịnh Tông cũng được thông suốt, không thể thông suốt toàn bộ, nhưng có thể thông suốt một bộ phận, đây gọi là biết nghe. Cho nên thầy không để cho tôi ghi chép lại. Ghi chép lại sẽ như thế nào? Quý vị biết bộ kinh này, nhưng đổi bộ kinh khác thì quý vị không biết. Cho nên tôi theo thầy 10 năm, nghe thầy giảng kinh chưa ghi chép lại bao giờ, điều này người bây giờ nói là học sống và dùng sống, không nên chết ở trong văn tự.
Trong số bạn đồng học của chúng tôi, có một người chuyên môn ghi chép lại, ghi lại rất rõ ràng, phương thức của tôi với anh ta hoàn toàn không giống nhau. Thầy không ngăn cản anh ta, bởi căn tánh không giống nhau, thầy hiểu được căn tánh của mỗi người. Học trò chúng tôi hơn 20 người, phương pháp của thầy đối với mỗi người không giống nhau, đây là vị thầy tốt, vị thầy giỏi. Ở thời đại bây giờ, gặp được vị thầy như vậy rất khó! Nhân duyên thầy trò không thể cầu mà gặp được, đi đâu tìm cho thấy? Thầy tìm một học trò để truyền pháp cũng không dễ. Học trò truyền pháp có điều kiện gì? Nói với quý vị, điều kiện quan trọng nhất là biết nghe lời, gọi là thật thà, nghe lời và thực hành, đầy đủ những điều kiện này thì chắc chắn học được. Thầy giảng mà bằng mặt không bằng lòng, vậy là hết cách, nhất định sẽ không thành tựu; nhất định phải y giáo phụng hành, quan trọng nhất phải hiểu rõ lý, phải hiểu rõ phương pháp. Lý luận và phương pháp quý vị đã hiểu rồi, thì pháp tu nào cũng là sống, tự nhiên quý vị biết được, không cần có người dạy quý vị.
Category
Giảng Pháp

Post your comment

Comments

Be the first to comment